- Trang chủ
- Phi Điển Hình Cứu Rỗi
- Chương 1-2: Thế giới 1: Vợ Nam Ham Hư Vinh Của Tổng Giám Đốc Bá Đạo
Edit: Ry
Gió ấm ngày xuân lướt vào trong phòng, mang theo chút hương hoa.
Lâm Chức mở mắt, nhìn căn phòng được trang hoàng lạ lẫm.
Nó được thiết kế theo phong cách châu Âu, trên vách tường đối diện còn treo một bức tranh phong cảnh.
Y cảm giác chân mình được người ta nhẹ nhàng nâng lên, bèn nhìn xuống, đồng thời theo phản xạ hơi rụt chân về.
Chấn động đột nhiên xuất hiện khiến đầu cọ mềm mại lệch khỏi quỹ đạo, làm sơn móng màu hồng nud3 dính ra ngón chân.
Hầu gái mới tới hoảng loạn rối rít xin lỗi: “Xin lỗi phu nhân, em không cố ý ạ.”
Cô lập tức cầm khăn ướt lau sạch nước sơn vừa dây ra, có lẽ vì lo sợ nên không ngừng nuốt nước miếng.
Được nhận vào làm ở khu biệt thự tiền lương cao ngất ngưởng này là cơ hội khó khăn lắm cô mới có được, vậy mà mới ngày đầu tiên đến đây cô đã nghe những người làm khác nói phu nhân rất khó hầu hạ, làm y bất mãn thì chưa biết chừng sẽ bị đuổi việc.
Xưng hô sai trái khiến Lâm Chức nheo mắt, lẳng lặng co chân lại, xác định giới tính của mình vẫn như trước mới thả lỏng hơn.
“Tiếp tục đi.”
Bởi vì không rõ tính cách của nguyên chủ như thế nào, Lâm Chức cũng không tùy tiện đuổi người hầu đi.
Mặc dù y không mấy hứng thú với trò sơn móng chân móng tay, nhưng làm gì thì cũng nên hoàn thiện.
Hầu gái không dám nhìn sắc mặt y, tiếp tục công việc của mình.
Lâm Chức nhắm mắt lại, thầm gọi hệ thống trong đầu.
Cảm giác chuyển sinh thật kì diệu, bản thân y đã chết trong một vụ tai nạn do người ta sắp đặt, sau khi chết y lại nghe được một âm thanh máy móc.
Hệ thống nói với y rằng, bởi vì khi còn sống y có lượng công đức thiện ý rất lớn nên chỉ cần y hoàn thành nhiệm vụ, y sẽ có một cuộc đời mới.
Tiếng hệ thống hơi có vẻ hoạt bát vang lên trong đầu Lâm Chức: [Chào kí chủ! Bởi vì ban nãy linh hồn của ngài sắp tan biến nên quá trình trói buộc có hơi gấp rút, hiện giờ tôi xin được chính thức giới thiệu bản thân với ngài!]
[Tôi là hệ thống cứu rỗi số hiệu 01, nhiệm vụ của chúng ta là xuyên qua từng thế giới cứu rỗi đối tượng nhiệm vụ, làm hắn cảm nhận được sự ấm áp của nhân gian, cảm nhận được thế giới tốt đẹp, lấy lại tình yêu với cuộc đời!]
[Kí chủ có điểm công đức và chỉ số thiện ý siêu cao nên tôi tin chúng ta chắc chắn sẽ rất ăn ý!]
Lâm Chức không ngờ y làm đủ loại từ thiện rồi hoạt động quyên tặng chỉ để gây dựng danh tiếng, đánh chiếm thị trường, tranh thủ giành nâng đỡ, sau khi chết lại có tác dụng như vậy. Nét cười trên mặt càng thêm chân thành.
Y mỉm cười: [Xem ra chúng ta là đồng đội có chung một mục tiêu, cứu rỗi à… Đúng là tôi rất am hiểu.]
Nhận được sự đáp lại của kí chủ, 01 vô cùng phấn khởi, lập tức nói: [Vậy trước hết tôi sẽ truyền lại tư liệu của đối tượng nhiệm vụ và kí ức của nguyên chủ cho ngài, giúp ngài hiểu rõ về thế giới này để dễ hoàn thành nhiệm vụ hơn.]
[Chuyện này không vội, trước khi bắt đầu triển khai công việc, tôi có mấy thứ muốn hỏi.]
Lâm Chức không định mù quáng tin tưởng cái hệ thống không rõ lai lịch này. Mặc dù đối phương tự giới thiệu bản thân là AI đến từ thời không khác, nhưng giọng điệu và tư duy của nó có vẻ không hoàn toàn vô cảm, mà chỉ cần có tình cảm là sẽ có sơ hở.
01: [Kí chủ muốn hỏi chuyện gì?]
Lâm Chức: [Phải hoàn thành tất cả nhiệm vụ thì tôi mới có được cuộc sống mới sao? Có bao nhiêu nhiệm vụ vậy, cuộc sống mới mà cậu nói là như thế nào?]
01: [Thường thì hoàn thành một nhiệm vụ sẽ có một điểm năng lượng, chỉ cần đủ 10 điểm là xem như kí chủ đã tích lũy đủ năng lượng cho cuộc sống mới.]
[Do kĩ thuật hiện giờ còn hạn chế nên chúng tôi không thể hồi sinh ngài ở thế giới cũ, nhưng chúng tôi có thể thiết kế cho ngài thân phận ngài muốn ở một thế giới hoàn toàn mới, cho ngài của cải vô tận và bất cứ thứ gì ngài muốn.]
[Nếu như ngài chỉ muốn hồi sinh ở thế giới cũ thì chúng tôi cũng sẽ cố gắng mau chóng nghiên cứu, chưa biết chừng trước khi ngài tích lũy đủ điểm năng lượng, kĩ thuật sẽ được hoàn thiện.]
01 thấu hiểu mong muốn hồi sinh của kí chủ, dù sao thì dựa trên tư liệu mà nó lấy được, kí chủ của nó có địa vị xã hội rất cao và một khuôn mặt không thể bắt bẻ, gần như là hoàn mỹ.
“Thường thì”, “kĩ thuật còn hạn chế”, “chưa biết chừng”… Mấy lời này Lâm Chức đã quá quen, y còn vận dụng đến điêu luyện nhuần nhuyễn, khả năng khống chế chúng mang lại thường vượt tầm suy nghĩ của con người.
Ngay cả cuộc sống mới mà hệ thống hứa hẹn đều là thân phận được thiết kế thì chưa biết chừng đó cũng chỉ là một cuộc sống giả lập, dù sao thì nó có thể tùy ý dẫn y xuyên qua các thế giới khác nhau mà.
Thật ra Lâm Chức cũng chẳng có cái gọi là mong muốn hồi sinh, trước khi y bị sắp đặt để xảy ra chuyện, y cũng đã thu lưới. Không cần quay đầu lại nhìn Lâm Chức cũng có thể tính ra dáng vẻ không còn đường chạy trốn của đám người đó.
Cuộc sống trước đây, quả thật có hơi nhàm chán, chơi thứ khác đổi gió cũng không tệ.
Lâm Chức cảm giác hệ thống vẫn giữ lại vài thông tin, ví dụ như “năng lượng”, mục đích nó được chế tạo ra… Có điều giờ không phải thời điểm tốt để dò xét những thứ này, giấu giếm là trạng thái bình thường, có vậy thì đến lúc lộ át chủ bài mới khiến người ta càng thêm chờ mong.
[Cảm ơn cậu đã giải đáp, chúng ta chắc chắn sẽ hợp tác trong vui vẻ.]
Thái độ của kí chủ không thể chê vào đâu được, nhưng không biết sao 01 lại thấy hơi rờn rợn. Nhưng nó mau chóng xua đi cảm giác này, chuyển tin tức về mục tiêu cho kí chủ.
Rất nhiều thông tin bỗng xuất hiện trong đầu, Lâm Chức duy trì tư thế nhắm mắt, tiến hành sắp xếp lại.
Nơi này là một thế giới hiện đại không mấy thua kém với thời đại trước kia y sinh sống, nguyên chủ là một người đàn ông được gả vào nhà quyền quý làm vợ.
Đối tượng nhiệm vụ y cần chữa trị chính là ông chồng trên danh nghĩa của mình, Minh Dao.
Gia tộc họ Minh ở giới kinh doanh có thể ví như một con quái vật khổng lồ, Minh Dao năm nay gần 27 tuổi đã có thể trở thành người cầm quyền chính thức của đế quốc thương nghiệp này, là tổng giám đốc bá đạo danh xứng với thực.
Theo lý mà nói, một kẻ tầm thường như nguyên chủ không thể có cơ hội kết hôn với dạng người như vậy, tất cả là do một thứ gọi là m3nh căn.
Gia tộc họ Minh giàu có quyền quý, nhưng dòng dõi đơn bạc, đến thế hệ của Minh Dao chỉ còn lại duy nhất một đứa cháu là anh ta.
Nhưng m3nh căn của Minh Dao không tốt. 17 tuổi gặp tai nạn xe, đến nay vẫn phải dùng xe lăn để di chuyển, mẹ qua đời, cha mất tích. Ông nội Minh Dao tìm đại sư đoán mệnh, đại sư nói m3nh căn của Minh Dao quá hung, cần phải kết hôn với người có m3nh căn đặc biệt để át đi cái sự hung đó, nếu không chắc chắn Minh Dao sẽ chết sớm.
Trường hợp này thì dù có không tin vào số phận cũng phải mê tín một lần, huống hồ ông nội Minh Dao là người luôn tin vào những chuyện như vậy, thế nên Minh Dao kết hôn với nguyên chủ.
Minh Dao không có tình cảm với nguyên chủ, cũng không muốn kết hôn, chỉ là không đành lòng nhìn ông nội lo lắng nên mới kí hợp đồng với nguyên chủ, mang người về trưng bày.
Nội dung hợp đồng cũng rất đơn giản, nguyên chủ không thể tiết lộ cuộc hôn nhân của bọn họ với bất cứ ai, mỗi tháng Minh Dao sẽ thanh toán 20 vạn* tiền sinh hoạt cho y.
*Theo tỉ giá nhân dân tệ hiện giờ thì khoảng 670 triệu VNĐ
Kết hôn hơn nửa năm, số lần nguyên chủ nhìn thấy Minh Dao rất ít, hai người chỉ là những kẻ xa lạ cùng sống dưới một mái hiên.
Lâm Chức sắp xếp xong tình tiết, mở mắt.
Hầu nữ sơn móng chân cho y xong, cúi gằm mặt đứng bên cạnh, như đang đợi y sai bảo việc tiếp theo.
“Ra ngoài đi.”
Lâm Chức không ngờ cô gái này còn chưa đi, thấy hầu nữ bước vội như được đại xá thì hơi nhíu mày.
Cái thân phận này của nguyên chủ cũng không tồi, nhưng tính cách của hắn lại chẳng ra sao.
Một sinh viên vừa tốt nghiệp đột nhiên tiến vào sân chơi danh lợi như thế này, được bao phủ bởi tiền tài vượt quá khả năng của bản thân, vì đuổi theo cái gọi là hòa nhập vào giới thượng lưu mà điên cuồng tô son trát phấn cho chính mình, hưởng thụ kh0ái cảm của việc vung tiền như rác, sản sinh ra sự ưu việt của một “người thượng đẳng”.
Bức tranh Lâm Chức thấy khi vừa mở mắt, là tác phẩm của một họa sĩ nhỏ khá có tiếng tăm mà nguyên chủ dùng 30 vạn mua về. Với cái kiểu tiêu xài này, một tháng 20 vạn cũng chẳng đủ, thế nên hắn muốn Minh Dao tăng giá cho mình, lại chỉ nhận về thờ ơ và khiếp sợ.
Dưới tình huống như vậy hắn đã ác độc nhục mạ đôi chân của Minh Dao, ở sau lưng gọi anh là thằng què chết dẫm, xui sao còn bị chính chủ nghe được làm hắn lo sợ mất vài ngày. Nhưng Minh Dao lười so đo với hắn, thế là nguyên chủ lại bắt đầu hống hách, chỉ là không dám lên mặt với Minh Dao hay người của anh, quay sang sĩ diện với người hầu trong biệt thự.
Mặc dù đã là vợ trên danh nghĩa của người ta, nhưng nguyên chủ cũng không an phận. Hắn không cam tâm với một cuộc hôn nhân trên danh nghĩa, thế là mắt đi mày lại với vài người, nhưng cũng may là không thật sự xảy ra quan hệ với bất cứ ai.
Đương nhiên thứ Lâm Chức để ý không phải là việc nguyên chủ phản bội hợp đồng hôn nhân, y chỉ quan tâm cảm giác của mình khi sử dụng thân thể này.
Lâm Chức có chứng thích sạch sẽ nặng, không thể nào tiếp thu được việc cơ thể bị mấy thứ không sạch sẽ xâm phạm, phương diện này y gần như là thành bệnh tâm lý.
Đương nhiên là y ủng hộ tự do tình d*c, tôn trọng mong muốn của người khác, loại ý nghĩ kia chỉ xuất phát từ bản thân y, chứ không phải là nghiêm khắc với người khác khoan dung với chính mình.
Sau khi có kí ức, đồ đạc trong phòng cũng trở nên quen thuộc.
Lâm Chức đi tới trước gương, phát hiện cơ thể này có bề ngoài giống ngoại hình gốc của mình đến bảy tám phần, mà nguyên chủ cũng tên là Lâm Chức.
Lâm Chức nhìn xuống cổ tay phải, giữa phần mạch đang đập cũng có một nốt ruồi nhỏ giống như cơ thể gốc của y.
01: [Đây là thiết lập để giúp kí chủ dễ nhập vai hơn, có điều xin đừng lệch hình tượng quá nhiều, nếu có lỡ làm vậy thì cũng nên nhanh chóng sửa lại nha! Kí chủ đã tiếp nhận tất cả kí ức, tôi sẽ bắt đầu công bố nhiệm vụ cụ thể.]
[Đối tượng nhiệm vụ: Minh Dao, sưởi ấm anh ấy, chữa trị cho anh ấy, để anh ấy có thể một lần nữa đứng dậy!]
01 dõng dạc đọc, Lâm Chức lại có vẻ hơi hoang mang.
[Hai câu đầu tiên tôi hiểu, nhưng đứng dậy…? Tôi chắc mình không có mấy thứ như dị năng kì tích chữa được mọi bệnh tật đâu nhỉ?]
Gia tộc họ Minh làm giàu từ y dược, tuy giờ đã lấn sân sang các ngành nghề khác, nhưng kĩ thuật công nghệ sinh học và liên quan tới chữa bệnh vẫn luôn là mảng chính. Minh Dao chắc chắn không thiếu bác sĩ giỏi và thiết bị tân tiến trị liệu cho mình, nhưng anh ta vẫn không thể đứng dậy.
01 giải thích: [Anh ấy không thể đứng lên là do khúc mắc, chỉ cần anh có thể giúp anh ấy thoát khỏi bóng ma, lấy lại tình yêu với cuộc sống là anh ấy sẽ đi lại được!]
Lâm Chức hồi tưởng tư liệu ban nãy nhận được, dò hỏi: [Vậy khúc mắc của anh ta là gì?]
01 thành thật đáp: [Tôi không biết.]
Nó cổ vũ tinh thần: [Kí chủ cố lên cố lên cố lên!]
Trong gương, người thanh niên có bề ngoài ôn hòa vô hại nở nụ cười, giấu kín những suy nghĩ sâu xa trong đáy mắt. Y nhẹ giọng đáp: “Tôi sẽ cố gắng hết sức.”
Sửa sang lại đống tài sản hiện có của nguyên chủ, giải quyết xong các mối quan hệ rối loạn, Lâm Chức mới ra khỏi phòng.
Y không dùng thang máy đi xuống bãi đỗ xe, mà dùng cầu thang, đúng lúc gặp được người ở dưới lầu.
Người đàn ông ngồi trên xe lăn đang nhỏ giọng dặn dò người bên cạnh về thời gian hội nghị, cảm giác được tầm mắt chăm chú thì theo bản năng quay về phía phát ra.
Cậu thanh niên đứng trên cầu thang không chút e dè nhìn anh, khiến anh vô thức nhíu mày, lạnh lùng dời mắt.
Lâm Chức cũng không bận tâm tới thái độ này của anh ta, tràn đầy hứng thú tiếp tục quan sát.
Tư liệu trước đó y nhận được đều xuất hiện trong đầu dưới dạng văn bản, mặc dù y biết Minh Dao đẹp, nhưng không ngờ cái đẹp này còn rất hợp khẩu vị của y.
Cái nhiệm vụ cứu rỗi này, cũng thật thú vị.
[Hệ thống, Minh Dao là trai tân à?]
Có vẻ như 01 sốc đến mức hơi lắp bắp: [Ớ?]
Chẳng phải kí chủ của nó là thiên sứ nhỏ đáng yêu hiền dịu sao, sao tự dưng lại hỏi cái này!
Lâm Chức tốt bụng nhắc nhở: [Tôi nghe được đó nha.]
Lúc này 01 mới phát hiện mình nói hớ, ấp úng hồi lâu.
Lâm Chức mỉm cười: [Thiên sứ thì cũng được có sở thích của mình chứ, bình thường mà, đúng không?]
Bệnh thích sạch sẽ siêu nặng của Lâm Chức không chỉ giới hạn ở bản thân, mà còn với người y cảm thấy hứng thú. Y thích đồ chơi sạch sẽ.
Nhưng Lâm Chức vô cùng khó tính bắt bẻ, đã sạch sẽ còn phải là thứ làm y thấy hứng thú, quả thực rất khó kiếm. Y cũng chẳng bỏ sức ra tìm kiếm, chỉ sàng lọc chứ không dạy dỗ*, này cũng chỉ là thêm chút vui thú nho nhỏ thôi.
*Gốc là 只筛选不调教, 这种事情不过是多点乐趣罢了. Có vẻ ý Chức Chức là kiểu có duyên gặp thì ổng chọn chứ ổng không có tìm, cũng không dạy dỗ (điều giáo) để tạo thành kiểu mình muốn
Có điều, hình như con mồi đã chủ động chạy tới rồi.
Chàng thanh niên mặc áo sơ mi trắng chăm chú nhìn người đàn ông dưới lầu. Cặp mắt trời sinh mang một vẻ vô tội và khóe môi dù không cười cũng tự nhiên cong lên khiến y trông rất vô hại, giống như một bụi hoa ăn thịt người mĩ lệ mọc chốn hiểm nguy, cất giấu răng nanh của mình.
Hệ thống còn đang xoắn xuýt, hình như có gì đó sai sai, nhưng nghe lại có vẻ rất hợp lí.
Ai nói người thiện lương thì không được có đam mê riêng, cũng không phải là bắt ép người khác hay làm tổn thương gì ai.
Hệ thống càng nghĩ càng thấy có lí, thế là trả lời vô cùng vang dội: [Anh ta đúng là trai tân!]
Tác giả có lời muốn nói:
Trước hết nhắc nhở tất cả: Lâm Chức không phải là người ngu ngốc, cũng không hoàn toàn là người tốt, y thích trai tân. Cục cưng nào không chấp nhận được thiết lập thụ như vầy thì có thể rút lui nha. Đây là một trong những chứng bệnh tâm lí của thụ, sau này sẽ viết nguyên nhân.
Tiện đây nói luôn, tôi không phải phe song khiết, đừng áp đặt khái niệm đó lên tôi. Chị em cứ hiểu đơn giản tí thì nó là sở thích vui trong thế giới 2D thôi! Yêu đương với nhau mà 1 người từng quan hệ với người khác thì kém người kia một bậc, là không sạch sẽ gì đó là chuyện vớ vẩn! Cái này trong mắt tôi là sai rất sai luôn! Cho dù là nhân vật trong truyện thì có quan điểm như vậy cũng là sai!
Khi nhân vật chính nói tới “sạch sẽ” ý là cơ thể s@ch sẽ, vì y bị bệnh, bị bệnh nha, đây là truyện về một cặp trời sinh cứu rỗi chữa trị cho nhau!
Đừng có đặt giả thiết vì tôi viết truyện nhân vật chính chỉ chấp nhận người kia cả về thể xác lẫn tinh thần, đừng có thấy tôi viết nhấn mạnh mấy chuyện này mà lại nói tôi là con dở lập đền thờ trinh tiết trong đầu. Chỉ cần không phải chen chân vào mối quan hệ của người khác thì mỗi ngày họ có ngủ với một người khác nhau tôi cũng chẳng thấy có vấn đề gì, đó là tự do của người ta.
Chỗ này cũng không hoan nghênh đảo cp nha, truyện này là truyện đam mỹ chủ thụ công trai tân!
Bản thân tác giả ủng hộ quyền tự do cơ thể tự do yêu đương. Cơ thể của bạn bạn có quyền, tình cảm của bạn trải nghiệm của bạn bạn tự quyết định, ai muốn yêu đương thì yêu đương, thích ch1ch thì cứ ch1ch, tôn trọng mỗi người XP, không khoa tay múa chân với người khác. Nhân vật chính cũng nghĩ như vậy, y có bệnh y tự biết, xin đừng xuyên tạc.
_________________________________
Lâm Chức có tư tưởng như vậy (theo tác giả) là vì y có bệnh tâm lý và sau này sẽ giải thích ~ Tác giả cũng đã nhấn mạnh tư tưởng kia là sai rồi nha. Nhân vật có thay đổi hay không thì không rõ, nhưng sau 3 thế giới thì tui thấy cái “bệnh sạch sẽ” này của Lâm Chức nó khó giải thích lắm, cá nhân tui thì thấy bình thường không phải lôi.
Tui đã chuyển lời tác giả ra bên ngoài, cũng cảnh báo Lâm Chức không phải người tốt các kiểu rồi nên thím nào không chịu được out ra luôn nhé ~
Tốc độ ra chương của bộ này chắc là sẽ ngang với vũ khí, tầm 1-3 chương/tuần tùy thuộc độ bận, với giờ tui tập trung cho bé A nữa nên hên xui ~